Nhớ trò chơi Tết
Màn trình diễn pháo hoa năm mới ở Seattle. Ảnh: Seattle Times.
Hôm đó hai vợ chồng chúng tôi đi chợ, hôm đó mấy cửa hàng gần Seattle và Việt Nam khai trương, thấy kỳ lân mà nhìn khói. Năm mới pháo. Như những năm trước quen thuộc. Đông Đông Tp. Kỳ lân đang nhảy múa, và chúng tôi đang cưỡi ngựa để xem hoa.
Lần này chúng tôi vừa bước xuống xe đã thấy chủ nhân của Saigon Deli đang vẫy tay dắt xe đi nơi khác. .. May mắn thay, tôi đã đậu xe ở nơi khác. Hàng chục mét. Cả hai chúng tôi bước vào cửa hàng, khi chúng tôi nhận thấy một đàn kỳ lân đang tụ tập trước cửa hàng, những cây pháo cao năm mét treo trên cành cây trước cửa hàng.
Hai con kỳ lân, vàng thủ đang chờ ta chờ pháo, một con cầm pháo chuẩn bị đốt. Cả hai chúng tôi dừng lại sau ô cửa kính, đợi … một phút sau, pháo nổ bắt đầu reo hò … Cóc. Chở phụ tùng … Chở phụ tùng … Chở phụ tùng … Hai con kỳ lân dũng mãnh thò đầu nhảy … lắc bên này, bên kia lắc … lên xuống … – Ngạc nhiên tôi nghe mắt mình rưng rưng… một cuộc sống tưởng như đã xa rời cuộc sống xưa nay bỗng hiện về trong tôi, như tìm lại được mảnh đời đã mất… Vào đêm giao thừa năm nay, chúng tôi. Bọn trẻ lại tiếp tục tụ tập nhau xem múa lân, trèo cây để ăn của chủ, nhưng tiền nào của nấy. Giây đỏ.
Lúc đó chúng tôi muốn cột mái tóc xoăn màu bạc như một dải ruy băng. Chúng tôi hy vọng nhưng rất vui khi tìm thấy pháo nổ hoặc pháo chưa cháy trong bể chứa pháo. Chúng tôi, những đứa trẻ, hãy thử thách bản thân, cầm những quả pháo trên tay và đốt chúng. Chúng ta, những đứa trẻ, đôi khi còn có những cô bé rụt rè, ham ăn và tò mò thích xem pháo nổ. Cả mười người đều hồi hộp chờ pháo hạ. Lúc đó có mười con một tá, liền đưa tay lên bịt tai. Đột nhiên, họ buông ra và vỗ tay. Một khẩu đại bác khác rơi xuống và bịt tai anh lại, lại hét lên một tiếng nổ. Đây giống như một trò chơi có quy tắc. Đôi khi lũ trẻ chúng tôi sẽ đốt pháo và mở hộp sữa. Pháo nổ làm nổ lon. Lại vui nữa, pháo nổ gấp đôi, cái lon cũng vứt. Nhưng tôi cũng lo lắng không biết lọ có bị bật ra và chạm vào cốc của người khác không? Khẩu đại bác của con chuột đã bắn trúng cô gái và có chút tức giận, nhưng cũng đủ khiến họ hét lên. Ta biết ngươi đều là sợ hãi, càng ngày càng ít tư thế, giống như là thẹn thùng, đừng làm ta sợ. Rồi những ngày đốt pháo mấy ngày trôi qua nhanh chóng, bọn con trai lại chơi bi, đá cri, con gái lại nhảy dây. Đây là lần đầu tiên hai con kỳ lân cúi đầu trước tôi trong nửa thế kỷ. Về ngoại hình, hai tôi vô tình thay mặt sếp thưởng thức. Cồn Lân, Ông Địa, chiêng trống, tiếng nổ, khói đỏ và pháo xuyên thấu. Đã lâu lắm rồi … Mình mới tìm lại một thời tuổi thơ … cuối đời trong một buổi chiều … giải trí và cảm xúc.
Pampa Phi — Mời độc giả tham gia cuộc thi, nội dung liên quan Những cảm xúc của Tết.
Vietnam Airlines hân hạnh tài trợ cuộc thi “Sắc xuân đất trời”. Vui lòng xem lại các quy tắc tại đây.