2,5 tỷ USD nông nghiệp khó khăn
Anh em tôi đã vượt qua muôn vàn khó khăn, năm năm qua tổng số vốn đã lên đến 2,5 tỷ đồng. Thấy khu đất mới mua chỉ toàn trồng sắn, cỏ dại mọc um tùm, không có đất canh tác, người dân địa phương bảo chúng tôi phát điên lên. Tôi làm điều đó mọi lúc, và mọi người nói rằng tôi đã tự nhủ phải làm điều đó. Lúc đó tôi không thể phân biệt được đâu là động cơ và đâu là máy cày, mỗi khi tưới nước tôi phải tìm người chạy máy. Hai anh em bàn nhau về vấn đề nước tưới. Do đó, 12 giàn đã được kéo vào vườn. Tôi đã không tìm thấy nước trong hai năm, và tôi phải lấy nước cách nơi hoang dã 800m.
Tôi vẫn chưa có điện lưới, tôi phải sử dụng pin sạc và năng lượng mặt trời. Với nguồn điện này thì bóng đèn sẽ giảm, khi trời mưa không nắng, bóng đèn sẽ không sáng qua đêm từ tháng 12 đến tháng 2 âm lịch năm sau. Tôi bước trên bục giảng trong một nơi vắng lặng, không ai trả lời, chỉ có tiếng vang. Cảnh giác làm bài tập, ngày làm việc trực diện. Có những loại thuốc xịt sinh học trong vài ngày nên bạn cần dậy lúc 4 giờ sáng để chuẩn bị dung dịch với pin. Đến 4 giờ chiều tôi lại phun thuốc và tưới cây cho đến khi màn đêm buông xuống, không tìm được cách nấu.
Mùa hè, tôi bám ruộng không kịp về quê thăm bố mẹ. Lúc đó vợ tôi sinh đứa con đầu lòng và tôi mừng lắm. Trong đêm đầu tiên, anh ngủ trên hiên bệnh viện và ngồi nói chuyện với một người anh trai, người cũng đã nuôi vợ anh. Một lúc sau, anh nói: “Từ trước đến giờ tôi nghĩ ‘Chết rồi, nhưng hơi hôi. Ai cũng sợ anh dính phân cá, dở hơi”. Tôi cười. Tôi không biết làm cách nào để khử mùi đặc biệt từ phân cá mà tôi vừa ủ.
Sử dụng phân cá làm phân bón cây. Ảnh: Học Lê Trung .—— Mấy lần đi về nhà một mình giữa núi rừng, ốm đau không biết kêu ai. Nhưng ở một khía cạnh nào đó, muốn sản xuất nông sản sạch thì phải chịu khó. Tôi đã đầu tư nhiều tài sản làm khổ vợ con nên phải vay mượn đầu tư thêm. Rồi cây lớn lên tươi tốt. Tôi vốn là một sinh viên, nhưng không biết từ bao giờ tôi đã biết cách siết chặt máy phát cỏ. Giờ tôi gánh phân gà, phân bò hoặc cà phê. Nó có vị lạ. Sao nó giống ổi mà ngày xưa mình ăn rồi.
Tôi đã thu hoạch được rất nhiều ổi, vì vậy tôi bắt đầu công việc tạo màng bám của ổi. Để tiết kiệm chi phí, bản thân tôi. Tham gia bọc xốp vào ban đêm và quấn nylon vào ban ngày. Nhưng gặp trời mưa, ổi nhạt màu, bán ế khách. Anh em bọc vải, quả phát triển chậm hơn quả xốp rất nhiều, nhưng ổi không hề nhạt và nhũn.
Thu lãi từ ổi không nhiều, tôi dồn tiền đầu tư thêm nên khó khăn cũng giảm bớt. Tuy nhiên, điều này chẳng ảnh hưởng gì nhiều so với số vốn bỏ ra để mua phân chăm sóc cây. Trời đang mưa.
Tôi thấy nhiều người muốn rời khỏi con đường này để vào rừng, nhưng họ phải suy nghĩ kỹ trước khi quay trở lại. Vì nhiều người tìm đến tôi để đi rừng, nhưng họ chỉ rất hào hứng lúc đầu.
“Ngày xưa nắng chói chang / niềm vui sướng tuổi thơ / Em chẳng ưa màu rừng nay là nắng / bơ vơ bỏng da.
Đã đến lúc xóa dấu chân quen / mắt mây, gió Đau lòng lắm / nay mưa rơi nhau lạnh / chìm trong mộng hỗn mang Trung
>> Bài này có thể không phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Đăng tại đây